Trong năm 2023, tôi tình cờ nghe được nhạc phẩm "Một đời thương nhớ", thơ Dương Đình Hưng, phổ nhạc Phạm Tuân. Từ tiếng réo rắt mandolin ban đầu và xuyên suốt bài nhạc, tôi cảm nhận được những chữ đầu tiên "Yêu", "Em", "Ta", "Thương", v.v. của đoạn thơ là một định nghĩa, là một cảm nhận sâu lắng, là một phác họa man mác, dẫu chỉ qua một "mầu mây trắng", một "cánh én bay".
Yêu,
mầu mây trắng bay ngang qua trời
lòng lưu luyến cánh én bay
Rồi một nhớ thương về dĩ vãng của "một làn tóc xõa",
Ta,
từng tha thiết theo sau một người
một người đôi mắt nhớ ai,
một làn tóc xoã thoáng mưa bay
Ôi, những yêu thương của tình yêu, bao la quá và lãng mạn quá
Thương,
là cho hết con tim tin yêu một đời
yêu là theo đến sông sâu núi cao
Nhưng, có cuộc tình nào mà không có chia ly, "thôi" từ đây ...
Thôi,
từ đây sẽ xa xôi một người
từng mùa thu chiếc lá bay
Em,
là cơn gió thương yêu tuyệt vời,
là ngày xuân mang nắng mai,
là tình yêu say đắm trao nhau
Em,
đừng xa nhé tang thương dòng đời,
đừng mang đến những đắng cay,
đừng quên bao năm tháng vui,
một đời thương nhớ trong tôi.
Nếu tách riêng bản nhạc ra, chỉ đọc lời thơ thôi, chúng ta cũng có thể mường tượng ra được một "mầu mây trắng bay ngang qua trời" cùng tâm sự của một "lòng lưu luyến cánh én bay", những cảm xúc chân thật, không màu mè, giả tạo, làm dáng. Thật vậy, trong "Tuyển Tập Thơ Dương Đình Hưng", bạn sẽ thấy nhiều những chi tiết tưởng nhỏ nhặt, nhưng đôi khi làm rung động trái tim người đọc
.....
Ngoài những bài thơ Dương Đình Hưng, người đọc sẽ được xem một số bức tranh lấy từ quyển sưu tập riêng của gia đình ông Dương Đình Tuân, là chú ruột của thi sĩ. Xin cám ơn gia đình ông Tuân thật nhiều đã không ngần ngại gửi tặng những bức họa đẹp thâm trầm, kín đáo và rất riêng tư của ông Tuân.
Xin mời bạn cùng bước vào thế giới Thơ của thi sĩ Dương Đình Hưng!
Trân trọng,
Hiệp Dương