Thừa hưởng hạt giố����ng di truyề����n văn chương của một người cha tên Sĩ���� Trung, một người ông tên Ngọc Linh và, tương quan huyế����t thố����ng với Nguyễ����n Thị Thụy Vũ (cả ba nhà văn này, là những tên tuổ����i chói sáng góc trời văn chương miề����n Nam, 20 năm (1954-1975), Sỹ Liêm bước vào sinh hoạt chữ nghĩ����a, nhẹ nhàng, bì����nh thản, mặc nhiên. Như khí���� trời. Như cỏ cây. Như hoa, lá...
Đáng nói chăng, theo tôi, tuy chọn thi ca làm hơi thở, một đời ở với nắ����ng, gió cảm tí����nh và, thao thiế����t nhân sinh, thành thạo với nhiề����u thể���� loại thơ khác, nhưng đặc biệt, Sỹ Liêm chọn lục bát, như một đắ����m đuố����i bấ����t tận, hay một định mệnh không lý giải.
Tôi nghĩ����, bấ����t cứ ai từng theo dõi cõi-giới thơ lục bát hôm nay ở quê nhà, sẽ dễ���� dàng nhận ra rằ����ng: Càng lúc thể���� thơ dân tộc này, càng có những biế����n tấ����u huê dạng, bấ����t ngờ... (không loại trừ những cố���� tì����nh biên cải vô nghĩ����a - - dẫ����n lục bát tới chỗ���� không hồ����n, ví����a...).
...
Sỹ Liêm, theo tôi, qua nhiề����u bài lục bát của ông, cho thấ����y ông chọn con đường vực dậy, khơi mạch một thời vàng son của lục bát truyề����n thố����ng.
...