Poem by Nguyen Thanh
LỜI MỞ ĐẦU
Như một lãng tử kết thúc khoảng đời bôn ba qua trăm nẻo đường trần, với tuyển tập ra mắt đầu tay Hồn Thôi Mưa Tạnh, nhà thơ Nguyễn Thành chính thức đến với độc giả qua tác phẩm riêng của mình.
Say mê từ những buổi đầu ngồi ghế nhà trường, nhưng mãi sau này Nguyễn Thành mới đến với thơ và được bạn bè biết nhiều qua văn hóa mạng. Thơ anh không lạ với mọi người, nhưng hầu hết được in chung tuyển tập nhiều tác giả và để lại rất nhiều cảm xúc cho giới yêu thơ.
Tốt nghiệp ngành Cơ khí và Quản trị kinh doanh, Nguyễn Thành lang bạt trên con đường mưu sinh mà hiếm có bạn bè nào tin rằng anh sẽ đến với thơ. Vậy mà khi bước vào tuổi "tri thiên mệnh", người quen bắt đầu ngạc nhiên khi phát hiện nhân tố tài hoa với những bài thơ giàu tính văn học, đầy ưu tư, trắc trở của kiếp nhân sinh. Thơ Nguyễn Thành hiền hòa bao dung, có khi mang âm hưởng Thiền học như chính con người đời thường của anh. Không bon chen. Không danh vọng. Không mơ tiền tài và một cuộc sống xa hoa. Nguyễn Thành
đến với thơ bằng sự Ung Dung Tự Tại, không quan tâm Được, Mất, Bại, Thành. Và từ đó chất thơ anh trải rộng, chinh phục người đọc bằng Tâm Thơ trong sáng như chính con người thật của mình.
Như một nghệ nhân truy tìm chân lý trong sáng tác, Nguyễn Thành mài giũa con chữ để đắp thịt cho tác phẩm. Chất thơ anh bao gồm cả Thực, Hư... Trong đó tình yêu gia đình được thể hiện pha trộn giữa quá khứ và hiện tại, dung hòa cả trong và cảm xúc bất chợt bên ngoài để nói lên tình cảm sâu nặng, nhưng không thiếu đi bóng dáng người vợ hiền, gắn bó từ những tháng năm gian khó...
Lời thơ như xoa dịu, khuyến nhủ Hãy quên đi những khó khăn trong đời sống, và đến với nhau bằng tâm thức Gừng Cay Muối Mặn... Của sự nguyên sơ Ngày Ấy, mặc dù tuổi tác đã chất chồng...
....