Hư Ảo Cõi Hương là tên gọi tập thơ sau nhiều băn khoăn lẫn thay đổi, tôi chọn dùng. Tập thơ thống nhất một nội dung bình thường, nhưng khi thực hiện có thể thành bất thường.
Cuốn sách xem như một loại Nghĩa Trang, hoặc nhỏ gọn hơn là Trang Thờ
Nếu được in năm ngoái, hẳn thi phẩm đã có tên "Niệm Hương Và Cáo Tồn". Niệm Hương thì rõ dễ hiểu. Còn Cáo Tồn vì sao ? Xin dông dài giải thích:
Cáo Tồn hiểu đơn giản là khóc thương người chưa chết, ngược lại với Cáo Phó. Vậy tại sao tôi lại muốn bày trò ngược đời này ? Tôi là người sợ cô độc, ngại cô đơn, đời cho quen biết được người nào, thì gắng giữ thân tình chân thật đậm đà. Mọi giao hảo đều cho tôi những linh tinh kỷ niệm. Rủi có một người ra đi, đương nhiên là thương tiếc. Thuận tiện thì đến nhìn mặt lần cuối, vái mấy vái cùng lầm thầm ít câu. Không đưa hồn lần cuối bằng sự hiện diện, thì tôi viết mấy câu tỏ lòng thay hương khói. Sự việc này lần lần tạo cho tôi một thói quen, và đẩy tôi đi xa hơn, viết về cả những người mình cảm mến, mà chưa được quen biết, gặp gỡ qua.
...
Tôi bỏ cuộc, và cũng nhờ chấm đứt dự định giữa chừng, tôi nảy ra in số thơ Khóc người chết, đưa người còn sống thành tập như hôm nay.
Thi phẩm được chia làm hai phần. Phần chính Niệm Hương; phụ trang là Cáo Tồn.
Việc xếp trang, phần chính, tôi căn cứ vào ngày, tháng, năm quá vản của từng người. Ai ra đi trước sắp trước và cứ thế tiếp tục, không phân biệt người thân trong gia đình với bất cứ ai. Phần phụ, tôi sẽ xếp theo thứ tự ABC qua danh xưng.
Sẽ phổ biến ra sao khi có sách ?
....
Tôi cũng mong được quí bạn tìm đọc, nếu vui tay có thể gõ mươi câu với cái nhìn chung, để hoài niệm lại lần nữa những người đã khuất mặt, vốn đều là những người chúng ta vốn có thể quen qua tên gọi.
Kính quí tất cả bạn đọc,
Luân Hoán