... đeo đẳng một lời hẹn mấy mươi năm để như mơ một lần chạm mặt, ánh mắt thăm thẳm của con ngõ nhỏ cổ xưa ở quê ngoại, những viên gạch cũ kỹ, mảng tường lở lói tỏa mùi hương già nua năm tháng, như một lời nhắc nhở của quá khứ, phải gìn giữ, phải ấp ủ, đúng thế, Nó đúng là một thứ bùa hương, bắt ta phải quay đầu lại trên những bước ngược đường xa...
... trên con đường ấy, có ai nghe ca dao lồng lộng "yêu nhau cởi áo cho nhau, về nhà mẹ hỏi qua cầu gió bay..." trời, gió ở đâu mà vỗ về đa tình vậy, cho chiếc áo kia đọng mãi mùi hương ngày hội, hương ca dao, chẳng phải là một thứ hương bay ngàn năm nuôi tình tự những lời thơ? Thơ, thứ hương say đắm tơi bời hân hoan...
... và, phổ độ hơn hết trên đời, "ba ơi mẹ ơi!" tiếng gọi đánh thức từng tế bào nhỏ trong thân thể ta, xao xuyến những dòng sông li ti mầu đỏ đang chở nhịp sống. Mỗi bước ta đi là say mê theo mùi hương núm ruột đã một lần cắt lìa khỏi ta trong giây phút nhiệm mầu của khai sinh, "con ơi!" tiếng oa oa cột ta một kiếp người, lặn lội trôi theo...
... có phải hương một lời gọi ủ từ đóa hoa tiền kiếp, tới giờ long lanh nở đá vàng, cùng nhau nắng sớm mưa khuya, "mình ơi"?
... tiếng hòa âm trong phút giây gọi "bạn ơi!" này bàn tay nắm lại cùng nhau. Ngọn lửa nhóm sáng một vòng quây quần, mỗi lúc chúng ta lại chụm thêm mỗi nụ cười, hương bầu bạn cho ngắn lại đêm thâu đường dài, bạn hỡi.
... những hạt lệ, xin cảm ơn còn biết khóc, nhịp đập con tim còn biết xúc cảm thì nước mắt sẽ tỏa hương, nuôi dưỡng vòng tay ấm nỗi nhân gian.